Lưu trữ Blog

Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2011

Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : EM TÔI








——
Em tôi


——”Người đẹp thường hay đa đoan”
Sợ cô đơn sợ cơ hàn
Em đem số phận lên ngàn thử chơi
Con đò đi ngược về xuôi
Chở công cha mẹ , lộc trời ban cho
Sợ khi nắng gắt , gió to
Sự đời đen bạc , khó lo mọi điều
Em tôi là gái mỹ miều
Vô tư gom hết cả điều riêng tư
Thương em chung mọi nỗi lo
Để đò tới bến đói no trọn tình
Trúc xinh , trúc mọc đầu đình
Cội mai cốt cách để thành tinh hoa !


11-6-2009 Lê Gia Hà






Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : NIỀM TIN - NIỀM VUI






——
Niềm tin – niềm vui
——Mừng vui được sống cùng em


Đời thêm khát vọng , ngày thêm tiếng cười
Bỏ qua phiền muộn sự đời
Cùng nhau gom lại những lời yêu thương
Biết đời còn lắm đoạn trường
Chắc ta vẫn có thiên đường trần gian
Tin ở em , tin ở anh
Là ta sẽ có mùa xuân tuyệt vời !
Thương ai đi ngược về xuôi
Nhưng vui vì đã có người đợi trông !


Đêm 25-4-2009 Lê Gia Hà


Sẽ chia
Cái tâm hướng tới tự thiện
Đồng tiền phải biết chia ba
Một là xây đắp cửa nhà
Hai là không để con ta đói lòng
Ba là dành để đề phòng
Họa phúc , phúc họa lòng vòng khó trong
Sự đời sắc sắc , không không
Biết khôn hay dại mà hòng hơn ai
Thế nên phải biết cầm tay
Anh em bầu bạn đường dài chẳng lo

Lê Gia Hà thơ !!





Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : HỘI NGỘ





Hội ngộ



Viết nhân ngày gặp lại bạn đêm 30/01/2010 – Anh Hà , Chú Khánh , Chú Lương là sinh viên khoa toán Hà nội thời 1970 cùng nhập ngũ 1972 , nay gặp lại đầu tháng 1/2010.

Anh Hà , chú Khánh , chú Lương ,
Gặp nhau mà tưởng chuyện thường chiêm bao
Bốn mươi năm mới gặp nhau
Tóc ai cũng đã điểm màu tuyết sương
Nhớ thời cay đắng đoạn trường.
Học Toán khó nhọc , ăn thường thiếu cơm
Việc học phải bỏ giữa chừng
Chiến tranh đang gọi , tiền phương đang cần
Cùng nhau hát khúc quân hành
Bốn phương hồ hải phong trần gian nan
May ra đều được bình an
Về lại xóm làng , về lại trường xưa
Tình thương nhận được bây giờ
Là phước , là lộc , là nhờ trời cho
Mai sau về với người xưa
Anh em ta lại cùng chờ đợi nhau !

Lê Gia Hà








Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : HẠT CÁT LI TI


Biển và cát

Hạt cát li ti
Hạt nước li ti
Đã làm những gì
Để thành biển lớn

Ta nhận ra một điều đơn giản
Cái nhỏ nhoi chứa cõi vô biên
Khúc hát trùng dương
Hương sắc thiên nhiên
Là lời bọt sóng
Là duyên cát vàng
Nào ai hiểu được dã tràng
Se thành viên cát cho nàng sóng xô
Cũng là câu chuyện nhỏ to
Của biển và cát dành cho muôn đời

Anh Đào







 

Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : THẾ LÀ SAO NHỈ



 


Thề là sao nhỉ


gắng công khó nhọc với đời
Những mong làm được như lời mẹ cha
Tập làm người , làm thầy , làm thơ
Bảy mươi hai tuổi chưa ra việc gì ?
Thầy thì nhà nước cho về
Thơ thì người bảo vần vè lôi thôi
Người thì họ bảo xưa rồi
Thời nay ăn học , sống khác thời đã qua
Buồn tình định hỏi trời già
Đắn đo suy tình thời qua mất rồi
Giờ thành lão già lôi thôi
Hết danh , hết bgiá , hết đời đến nơi
Ngày nào còn sống còn vui
Thiên tào gọi sổ là rời dương gian !

29-10-2010 b Lê gia Hà
 




 

Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : GIÁ CUỘC ĐỜI





Giá cuộc đời

Đã đi gần hết cuộc đời
Mồ hôi nước mắt đậm thời chiến tranh
Gian nan theo trọn tuổi xuân
Tình nhà , nợ nước đôi phần nặng lo
Biết là họa phúc bất ngờ
Sao buồn cuối cuộc luôn chờ đợi ta
Cũng may gặp bạn đường xa
Chung nhau men rượi hương trà buồn vui
Nào ai có biết cuộc đời
Giá bao nhiêu ? Để cho người tính suy !


Lê gia Hà -1/5/2009


Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : Có THỂ LÀ ÔNG NGHẸC



Có thể là ông nghẹc !

ta là ông già cô độc
Bảy mươi năm lăn lóc với đời
ừng qua đạn nổ ,bom rơi
Đã từng là lính , là cai , là thầy
Biết qua vinh nhục dạn dày
Thấu hiểu nghèo đói thời còn ấu thơ
Bình yên cho đến bây giờ
Xem ra đời cũng nên thơ lắm rồi
Sợ khi tháng rộng , ngày dài
Mà thành ông nghẹc để đời cười chê !


Lê Gia Hà – Quãng trị
 

Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : NỖI LÒNG





NỔI LÒNG


Một lần lỡ hẹn cùng anh
Mà sao yêu mến đã thành thơ em
Mà sao gắn bó đôi tim
Từ dạo đéo khiến lòng em bồi hồi
Có gì đâu , giản đơn thôi ?
Cái nhìn im lặng là câu trả lời
Ước nguyện tâm huyết trọn đời
Ngọt bùi cay đắng chẳng rời xa nhau !

Anh Đào
 

Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : HÔN EM



Hôn em


Anh gửi lên trán em chiếc hôn
Chiếc hôn của tâm hồn ta dành cho nhau,
Chiếc hôn lành xoa dịu nỗi buồn đau
Không mang sắc hồng của tình yêu,
Không mang sắc xanh của tình bạn,
Em lấy một nửa xanh , một nửa hồng,
Pha thành màu tím lạnh。


Để chiếc hôn bền bỉ dạt dào,
Nồng nàn hơi tình yêu , ấm hơn tình bạn。
Nụ hôn ngọt ngào ngào em đã nhận từ anh,


Anh Đào,。


Cha chà
lãng mãn hen



Đời là thế,
Chỉ có` vậy mà thôi,



       hello§          chẻng chẻng

 


Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : CẢM XÚC



Cãm xúc




Đọc thơ thấu hiểu lòng người
Vạn vật thay đổi cuộc đời vần xoay
Trải qua muôn sự đắng cay
Ngọt bùi hạnh phúc đến ngày vinh hoa
Niềm vui yên ấm cửa nhà
Cuộc sống thanh đạm có bà có ông
Tại sao ? Trời nổi cơn giông ?
Để anh đứng lại bến sông không đò
Bây chừ nhiều việc phải lo
Một mình lẽ bóng con đò về đâu ?

Anh Đào





§hắc xì hơi ta§

Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : NHỊP ĐỜI


Nhịp đời

Cái thời chạy đủ bát cơm
Mồ hôi ướt đẫm lưng áo
Thấy người ngồi chơi đi dạo
Là máu sôi sục trong người

Chỉ muốn yêu ai suốt đời
Tất bật ngược xuôi , sương gió
Gần trọn cuộc đời mới rõ
Người cần có phút bình yên

Lặng thinh trầm mặc một mình
Ngẫm thấy sự bđời sáng tỏ
Giọt đắng café dần nhỏ
Gõ nên cung bậc nhịp đời

Ta yêu sự sống thảnh thơi
Và cả bạn đời tri kỷ
Danh vị đồng tiền cũng quí
Tình người thi vị vẫn hơn

3-8-2009 – Lê gia Hà – Anh Đào



Anh yêu em


Thơ Lê Gia Hà Quãng Trị : TÌNH XUÂN


Tình xuân

Mỗi lần nhìn thấy em cười
Là thấy đời thêm thi vị
Thời gian cho nhau bé tí
Nhưng quí hơn cả tháng ngày trường.
Những vần thơ đẫm gió sương
Nhặt ra từ thương từ nhớ
Nếu ra đời còn nặng nợ
Áo cơm trăn trở tình đời
Mai ngày Thu qua Đông tới
Cùng nhau đón đợi tình Xuân !


Anh Đào